Tôi đã vẽ những vùng đất hoang tàn
và con người mệt mỏi
vì niềm vui luôn xa vời.
Tôi đã vẽ những vùng đất hoang tàn,
nơi con người có những cung điện xa hoa.
Tôi đã vẽ những bầu trời cũ kĩ,
vẽ biển với những con tàu,
tuyết, gió và những cơn mưa.
Tôi đã vẽ những bầu trời cũ kĩ,
nơi con người có những cung điện xa hoa.
Tôi đã trải qua những tháng ngày,
làm việc và nghỉ ngơi.
Tôi không thấy trong lòng phiền muộn. Hạnh phúc thay,
đừng hỏi gì cả, và tôi sẽ
đi gõ cánh-cửa-của-ngọn-lửa.
Paul Eluard, 1917
(Jang Kều dịch 24/10/2024)
留言